Màu hình gợi nhớ "Tâm trạng khi yêu"
Ngôi nhà cỗ nằm giữa Chợ Lớn như An Duyên mang đâu đó nhiều nét giông giống căn chung cư cũ, nơi mối tình không tên gọi của anh Chu, cô Tô diễn ra trong cảnh phim.
Gam màu gợi nhớ nét buồn tương tư, ầm thầm của 2 trái tim đồng điệu nhưng chỉ là cuộc tình bên lề, nơi tình yêu của anh và cô bị vướng lại trong gia đình tan vỡ của chình mình. mọi phân cảnh và phủ lên bộ phim một làn sương mơ hồ lẩn khuất, như một phép ẩn dụ không lời. Đỏ, vàng, nâu, in vào bóng tối, cảnh trí mở ra với một cuộn khói thuốc, sau đó mới xuất hiện dáng hình của nhân vật
Phim ít lời thoại, hầu như không có trường cảnh và đại cảnh. Nội dung phim kể về sự đồng cảm của Tô Lệ Trân (bà Trần) và nhà văn Chu Mộ Văn, hai người sống cạnh nhà nhau, một ngày kia họ nhận ra rằng chồng và vợ họ đang ngoại tình với nhau. Bằng sự đồng cảm và sẻ chia, ở họ dần nảy sinh tình cảm. Nhưng đó là thứ tình cảm lặng lẽ và đầy khuôn phép khi Tô Lệ Trân giữ trong mình cái cốt cách của người phụ nữ Á Đông truyền thống đậm chất chính chuyên. Tình yêu của họ là thứ tình yêu không vượt ra ngoài khuôn phép và không đi xa hơn những cảm xúc với day dứt nuối tiếc.
Phim từ đầu đến cuối như là một chuyện tình buồn chiếu lặng lẽ trong từng cảnh quay, qua tấm rèm, dưới chiếc khăn trải bàn, bên khe cửa hoặc qua tấm gương...những cảnh lãng mạn hầu như được Vương Gia Vệ tạo ra theo cách ít truyền thống nhất có thể, đi vào diễn xuất và khoảnh khắc nhiều hơn.
Tôi hoàn toàn bị cuốn hút và thuyết phục với diễn xuất của Lương Triều Vĩ và đặc biệt là Trương Mạn Ngọc. Minh tinh hàng đầu xứ Cảng thơm có thể nói là đã có một màn thể hiện xuất sắc vai diễn Tô Lệ Trân, trong từng khoảnh khắc ánh mắt, cử chỉ, nét mặt, điệu bộ và thần thái của Trương Mạn Ngọc đã đưa người xem từ hờ hững, cô đơn đến cuồng nhiệt, day dứt, đau khổ và nuối tiếc.
Phim là hình ảnh chiếu chậm của một cuộc tình "câm" với đến 90% dung lượng là sự xuất hiện của hai người. Cuộc tình của họ có lẽ là một nỗi day dứt tiếc nuối nhưng đẹp đến hoài cổ.
Tôi không biết bao nhiêu người sẽ may mắn nhận được một cái gật đầu trước câu nói: "em đi cùng tôi nhé?". Nhưng Chu thì không, Tô Lệ Trân đã lựa chọn ở lại. Tôi không rõ khoảnh khắc Lệ Trân cố sức chạy đến căn phòng khách sạn số 2046 khi Chu hẹn sẽ đợi cô ở đó và nếu cô không đến anh sẽ rời đi là khoảnh khắc Lệ Trân muốn bỏ tất cả chạy theo tiếng gọi trái tim mình hay chỉ là chạy đến để gặp lần cuối người cô yêu. Nhưng khoảnh khắc đó hẳn đã rất ám ảnh nhiều người vì có thể hàng triệu đôi tình nhân đã mất nhau theo cách đó, chỉ chậm một chút và cuộc từ ly đã là mãi mãi.
Và lời đề nghị của Chu vẫn còn ở đó, rồi nó theo anh suốt cả quãng đời về sau khi ở 2046 anh cuối cùng đã nhận ra rằng trong sự phong lưu của mình, anh chỉ tìm nơi mỗi nhân tình một chút bóng dáng của Tô Lệ Trân ngày xưa, đôi khi tôi cũng muốn được một lần hỏi như Chu:
"Anh đã lấy thêm một vé Em đi cùng anh nhé?"
Dẫu biết điều nhận lại có thể rất chơ vơ.
Nếu có thể, hãy xem In the Mood for Love cùng ai đó, như một cách cảm nhận cuộc sống bình yên. Và cuối cùng, bản nhạc nền chính của phim vô cùng ám ảnh...Nếu Có, Ché chưa xem thì cũng nên mở tivi tìm xem lại. Một bộ phim bâng khuâng khó tả bằng lời!
Credit: Phạm Ngọc Hiếu & Nguyễn Trường Phong
Tại An Duyên Chợ Lớn. ---------------------------------------------------- AN DUYÊN CHỢ LỚN 15 Trần Điện, P10, Q5 || 0908.421.461 || 028.629.88668 anduyencholon@gmail.com 𝐖𝐞𝐛: anduyencholon.com 𝐈𝐧𝐬𝐭𝐚𝐠𝐫𝐚𝐦: anduyen.cholon ※ Thời gian hoạt động tiệm nước An Duyên Chợ Lớn: 07.00 - 13.00 & 17.00 - 22.00 ※ Thời gian hoạt động tiệm ăn, An Duyên Chợ Lớn: 10.00 - 14.00 & 17.00 - 22.00#chuyện_Chọ_Lớn #cholon #cholondowntown #chợ_lớn #madeincholon #Kayatoast #cholonfood #saigonfood #trasua #softopening #foodysaigon #foodycholon #Anduyen #chợ_lớn #madeincholon
Commentaires